Tiêu điểm của Sisterhood

Trong Tháng Di sản Tây Ban Nha và La tinh này, Miriam Miyares, mẹ của Tổng chưởng lý Virginia Jason Miyares, sẽ chia sẻ về cuộc sống gia đình bà tại Hoa Kỳ. Sau khi đến Hoa Kỳ từ Cuba vào 1965, Miriam Miyares chuyển đến Virginia Beach cùng gia đình vào 1987. Trong Chuyên mục Sisterhood Spotlight này, Miriam Miyares sẽ kể cho chúng ta nghe về niềm đam mê của bà đối với tự do và dân chủ, đồng thời chia sẻ về cảm xúc khi chứng kiến con trai mình trở thành Tổng chưởng lý của Virginia.
Hãy kể cho chúng tôi biết lý do khiến bạn đến Hoa Kỳ?
Tôi đến Hoa Kỳ vào năm 1965 để chạy trốn chế độ xã hội chủ nghĩa đã chiếm lấy quê hương Cuba của tôi. Sự áp bức và đàn áp đối với bất kỳ ai không đồng tình với chính sách và hệ tư tưởng của chế độ trở nên không thể dung thứ. Hoa Kỳ là ngọn hải đăng của hy vọng, một đất nước mà mọi người đều có thể mơ ước đạt được mục tiêu của mình bằng sự chăm chỉ và quyết tâm.
Bạn đến Virginia khi nào?
Tôi đến Virginia cùng gia đình vào 1987. Hai đứa con sinh đôi của tôi (Jason và Bryan) đang học lớp 6 , còn con trai lớn của tôi, Steven, đang học năm hai trung học.
Hãy kể cho chúng tôi về cuộc sống ở Virginia Beach.
Lần đầu tiên đến Virginia Beach, tôi cảm thấy như đang ở nhà. Tôi luôn yêu thích bãi biển và trước khi sống ở Virginia Beach, tôi đã sống ở Greensboro, Bắc Carolina và Tennessee, nên thật tuyệt khi lại được sống gần biển.
Bạn đã dạy con trai mình yêu tự do và dân chủ. Bạn có bao giờ có linh cảm rằng một trong số họ sẽ theo đuổi dịch vụ công không?
Từ nhỏ, các con tôi đã được dạy rằng chúng may mắn như thế nào khi được là người Mỹ và được tự do thể hiện ý tưởng, tôn thờ và theo đuổi ước mơ của mình. Khi Jason được khoảng 10 tuổi, anh ấy đã gặp một trong những người anh em họ của tôi, Gilberto, người bị giam giữ ở Cuba với mức án 30năm tù vì tham gia vào các hoạt động chống Castro tại Đại học Havana. Ông nói về điều kiện sống tồi tệ và hình phạt tàn khốc trong tù. Ông được phép đến Hoa Kỳ thông qua lệnh phóng thích khỏi nhà tù chính trị vào những năm 1980 . Jason bị mê hoặc khi anh họ tôi kể lại chi tiết những nỗi kinh hoàng mà anh ấy phải chịu đựng trong các trại lao động khổ sai của cộng sản.
Khoảng hai tuần sau, tôi nhận được cuộc gọi từ giáo viên của anh ấy về bài luận anh ấy viết trong lớp tiếng Anh về nỗi đau khổ của anh họ tôi. Cô giáo thấy thật bất thường khi một đứa trẻ mới 10tuổi lại có thể viết ra điều gì đó sâu sắc như vậy ở độ tuổi còn quá nhỏ. Tôi luôn nói với các con mình rằng sự tự do mà chúng đang được hưởng là nhờ những người phục vụ trong quân đội và các cơ quan công quyền, những người bảo vệ lối sống tuyệt vời của chúng ta. Tôi cảm thấy chuyến thăm đó đã khơi dậy hứng thú theo đuổi sự nghiệp phục vụ công chúng sau này của ông.
Cảm giác thế nào khi chứng kiến con trai ông trở thành Tổng chưởng lý của Virginia?
Tôi vô cùng tự hào và kính trọng khi con trai tôi được bầu làm Tổng chưởng lý. Tôi biết rằng tất cả những gì tôi phải chịu đựng để bắt đầu một cuộc sống mới ở Hoa Kỳ là xứng đáng để chứng kiến các con tôi đạt được ước mơ của chúng, điều mà không thể thực hiện được ở một đất nước xã hội chủ nghĩa, nơi chính phủ chỉ đạo những gì bạn được phép và không được phép làm.
Bạn đã học được bài học gì mà bạn muốn chia sẻ với những người phụ nữ khác?
Tôi vô cùng kính trọng nước Mỹ, đất nước nuôi dưỡng tôi, nơi đã mở rộng vòng tay chào đón tôi và rất nhiều người khác qua nhiều thế hệ đã noi theo ngọn hải đăng hy vọng là đất nước xinh đẹp này. Lời khuyên tôi muốn gửi đến các bậc cha mẹ là hãy luôn nhớ rằng chúng ta có nhiệm vụ nuôi dưỡng con cái mình về mặt thể chất, tình cảm và tinh thần. Chúng ta cũng có nhiệm vụ dạy cho chúng biết về các giá trị và sự vĩ đại của đất nước này và về những Người cha Lập quốc đã trao cho chúng ta di sản về tự do và cơ hội. Tôi nhớ đến câu nói của vị tổng thống mà tôi yêu thích, Ronald Reagan: “Tự do không bao giờ cách sự tuyệt chủng quá một thế hệ. Chúng tôi không truyền nó cho con cháu mình qua đường máu. Chúng ta phải đấu tranh, bảo vệ và chuyển giao quyền này để họ cũng làm như vậy, nếu không một ngày nào đó chúng ta sẽ phải dành những năm tháng cuối đời để kể cho con cháu chúng ta nghe về cuộc sống trước kia ở Hoa Kỳ, nơi con người được tự do.”
Về Miriam Miyares
Miriam Miyares sinh ngày 3 tháng 5 năm 1946 tại Havana, Cuba và chạy trốn khỏi chế độ độc tài cộng sản để tìm kiếm tự do vào 11 tháng 10 1965. Sau khi chạy trốn sang Tây Ban Nha, bà đã nhập cư hợp pháp vào Hoa Kỳ, nơi bà trở thành công dân nhập tịch Hoa Kỳ vào năm 1982. Vào 2015 50 sau ngày bà chạy trốn khỏi Cuba, bà đã có thể vào phòng bỏ phiếu và bỏ phiếu cho con trai mình, Jason Miyares, để đại diện cho bà tại nền dân chủ lâu đời nhất ở Tân Thế giới, Đại hội đồng Virginia.